Paxuho

Có một miền minh triết nhưng rất xa...!

Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015

MÃI KHÔNG CHỊU LỚN

Sáng sớm, nhận được cmt của một cựu sv nhắc câu "đất nước mãi không chịu lớn", ừ không chịu lớn thật, hay là thành phần chậm tiến giống như mình ý, ăn bao nhiêu cơm gạo mà cứ còi mãi!Viết tiếp stt hôm qua về sự bắt kịp của VN với thế giới. Chuyện bắt kịp, đuổi kịp là chuyện thường, nhưng với nước mình hiện tại, nói ra nghe cứ cao sang. Một nguyên tắc của vận động viên điền kinh để đuổi kịp đối thủ thì mình phải tăng tốc, nhưng hiện giờ sức anh ta yếu,kỹ thuật anh ta kém, nghĩa là tốc độ và nhịp độ không tương thích với đối thủ thì anh ta cứ mút mùa mà đuổi đối thủ khỏe hơn anh. Một khả năng rất tươi sáng là anh ta đuổi kịp với điều kiện anh ta lớn nhanh như thổi kiểu Thánh Gióng xưa kia! 
Nhưng mà:
Thánh Gióng nay đã về Trời
Mơ ông thì lại cầu nơi Thiên Đình
Cái cần là tự sức mình
Cứ cầu viện trợ lớn "phình" được không!
Có mấy tấm biếm họa trên internet nhìn lại thú. Không thể nhịn cười được.
Và vẫn phải cười, dù đôi khi đời buồn những niềm đau!
Ai ngoài nỗi buồn cá nhân, lại thêm nỗi buồn đất nước không chịu lớn?!