Paxuho

Có một miền minh triết nhưng rất xa...!

Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

HẠNH PHÚC KHÔNG LÀ CỔ TÍCH



HẠNH PHÚC KHÔNG LÀ CỔ TÍCH
(Viết nhân đọc chuyện một đám cưới cổ tích của chị Loan-cô gái suy thận và Anh Vượng-chàng trai kém 3 tuổi ở Hà Nội. Xin bày tỏ niềm kính phục và chúc phúc Anh Chị!)

Uyên ương là gì, đẹp như đôi chim câu
Chăm chút cho nhau vượt thác ghềnh hoạn nạn
Nắm tay nhau, cùng ngước về miền sáng
Của trời đầy sao và lung linh trăng đêm

Tình yêu là gì, vị ngọt từ môi mềm
Lời yêu thương là trái tim hành động
Gửi trao nhau niềm tin sự sống
Về miền vui dẫu vạn dặm đường xa

Hạnh phúc là gì, chính khúc hợp ca
Của những người yêu người khác là niềm hạnh phúc
Dẫu gian nan lòng không ngã gục
Nâng bước nhau đi khuôn mặt sáng ánh thiên thần

Hạnh phúc rất xa mà hạnh phúc cũng rất gần
Hạnh phúc cho đi là hạnh phúc về lại
Chân lí giản đơn triệu năm nhân loại
Đã hiển hiện nơi những trái tim dâng ngọn lửa thương yêu!

Phạm Giang Hoàng, HN, 8/4/2014

Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

Giấc mơ rất ư là nghề nghiệp!

Tối qua, gần sáng mình mơ một giấc mơ rất nghề nghiệp. Mình thấy mình trước giảng đường rộng với nhiều sinh viên nghe chăm chú và mình cũng đang giảng rất say sưa. Trong lớp, thấy có một người tóc đã bạc lọt vào đó ngồi với đám trẻ. Chân ông ngồi ngang ghế, chân trước, chân sau, trông rất lạnh lùng như đang quan sát mình.
Có lẽ là sự ẩn ức nào đó được giải tỏa nói theo ngôn ngữ của Freud.
Cũng đã gần 4 năm rồi mình không đứng lớp. Thực sự là mình không luyến tiếc khi phải chia tay giảng đường nhưng mình vẫn kì vọng những giảng đường đại học -nơi đó phải thực sự là môi trường cho các nhà khoa học nhà nghiên cứu, chứ không phải là dạy và dạy và chạy theo những chương trình có "đổi" nhưng chưa hề "mới"! 
Với mình, có thể, khi mọi thứ ổn hơn, mình sẽ thỉnh giảng và biết đâu mình sẽ tìm được những cảm xúc tươi mới của tương lai.
Giấc mơ nỗi niềm về quá khứ và giấc mơ có thể đang nói về niềm hi vọng!
Hà Nội, 8/4/2014