Paxuho

Có một miền minh triết nhưng rất xa...!

Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2016

SUY TƯ


Suy tư chuyện nhỏ chuyện to
Nụ cười nở lên trong từng ý nghĩ
Chuyện đời thoảng khi thi vị
Chuyện người thoảng hoặc khôi  hài

Ba bảy tuổi đời trai
Gần như cả đời đi học
Tóc chưa bạc nhưng đầu đã hoa râm
Sáng suốt chưa đến thời mà chực toan hâm

Thoáng nghĩ công danh, thoáng về tiền bạc
Danh lợi cuộc đời cứ vờn man mác
Lui tới một ngày chẳng khác ngày qua
Đi được chặng đường lại đợi chặng xa

Chẳng thể ba hoa, dặn mình khiêm hạ
Có chút thành quả đâu đã thành công
Cũng như dòng sông luôn trôi về biển
Tiến lên phía trước vẫn là chính ta

Đi qua thời gian, bao mùa thay lá
Ai nhìn lên trời đếm mùa xuân hạ
Thương thương mến mến khuôn mặt con người
Bao nhiêu góc cạnh cũng dần buông trôi


HN 1/2016

P.T.H

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

THĂM THẦY CHỦ NHIỆM XƯA

Thầy Kim Thư phát biểu tại lễ bảo vệ luận án của học trò, HN 29/1/2016

Một ngày rét mướt, trò đến thăm Thầy. Thầy ở trong căn hộ đẹp trong khu chung cư 183 Hoàng Văn Thái cùng gia đình con trai. Những ngày Hà Nội lạnh dưới 10 độ c, đứa cháu trai nghỉ học, hai ông bà chăm cháu, vui vẻ tuổi già.
Đã mười năm mới gặp lại. Thầy vẫn giản dị và đôn hậu. Không nghĩ thấy mình đã sắp ở cái tuổi “xưa nay hiếm”.

Nhớ lần thầy đi tập huấn ở KS La Thành cách đây đã chừng mười năm. Thầy điện thoại cho trò, trò đến. Hôm đó cùng anh bạn phóng viên tiếp thầy trong một nhà hàng giản dị ở khu Đội Cấn. Thầy nói em ở đâu, thầy qua thăm. Hồi đó, mình công tác ở trường. Trường mình cách trung tâm thành phố 30 cây số, rất cám ơn Thầy nhưng không muốn thầy đi xa thế. Nên thôi.

*

Thầy giáo chủ nhiệm của 3 năm cấp ba (1994-1997), hồi ấy thầy độ bốn mươi mấy. Ngày đó thầy gây ấn tượng mạnh bởi phong thái giảng bài sắc, mạnh, động thái dứt khoát, đầy kích hoạt tư duy học trò. Việc quản lý lớp nghiêm túc mà nhân ái. Thầy không chỉ dạy con chữ mà còn chú trọng phương diện đạo đức làm người. Nhờ thầy, nhiều học trò chúng tôi khai tâm, khai trí.
Thầy không nghĩ chúng tôi đã gần 20 năm rời trường. Và chúng tôi, những học trò xưa trong nhịp thời gian trôi, quên mất thầy mình đã là người có tuổi. Ai cũng muốn níu giữ cái những thời khắc đẹp của ngày xưa ấy. Tuổi học trò mơ mộng, hồn nhiên với nhiều ước mơ. Đôi  khi nghĩ lại nó đẹp và quý giá vô ngần.
- Lớp em chuẩn bị họp lớp 20 mười năm ra trường đấy thầy ạ. Mong là thầy giữ khỏe để lại vui cùng chúng em.
Nhớ cách đây gần chục năm có viết một bài về thầy, chỉ tiếc hiện không còn bản thảo trong tay, hi vọng nó vẫn nằm đâu đó trong những thùng tài liệu mình gửi ở trên Xuân Mai chưa kịp mang về. Hi vọng nó vẫn còn. Những ý tưởng cũ và cảm xúc cũ khó tái hiện lại lần hai.
Đó là ý tưởng mình viết khi về thăm thầy và biết thầy đã được phong tặng nhà giáo ưu tú mấy năm. Tấm bằng danh dự ấy đã gợi hứng mình viết về Thầy. Trong lòng học trò chúng mình, thầy xứng đáng với danh hiệu ấy và có thể là hơn thế, nhưng điều quý giá hơn là thầy có một chỗ đứng sâu thẳm trong lòng các học trò xưa, những người được thầy dìu dắt bằng cả trái tim.
*
Thầy nói, thầy định về Triệu Sơn để lo chút việc hương hỏa, nhưng em gọi điện mời, thầy cân nhắc thu xếp để đến dự lễ bảo vệ luận án của em.
Vâng, nó cũng không có gì to tát đâu thầy ạ, nhưng cũng là cái dịp để em báo với thầy về chút trưởng thành của em mà trong cái chuỗi ấy, có sự giúp đỡ, quan tâm của thầy và những thầy cô xưa. Cũng có thể thầy sẽ có chút tự hào về học trò xưa, đó cũng là một niềm hân hạnh đối với em.
*
Trong buổi chiều Hà Nội rét đậm, nhưng trong căn hộ tầng 18 của thầy vẫn ấm cúng. Thầy trò ngồi với nhau gần hai tiếng, hết cafe lại đến chè mạn, có kẹo lạc nhấm nháp cùng. Thầy chu đáo tiếp trò, cô nhà còn mang thêm đĩa hoa quả. Thật là cảm động.
Thầy là ông đồ xứ Thanh vô Nghệ, thầy dạy học trò xứ Nghệ mà trò không nghĩ thầy là người xứ Thanh, nếu thầy không nói ra quê của mình. Giọng thầy trộn lẫn chút vị xứ Thanh và xứ Nghệ, ấm cúng thân thương. Hôm nay, trò nghe trong âm hưởng giọng thầy chút xưa cũ của thời gian, nghe trong âm hưởng ấy là tấm lòng của một người thầy buổi xưa man mác tận hôm nay.
Gặp lại thầy xưa, nhắc bạn cũ. Thầy trò nói chuyện với nhau về một vài người bạn. Nhiều chuyện xưa thầy nhớ rõ như vừa hôm qua. Thầy nhớ những địa chỉ và cung đường Hà Nội, cứ như thầy đã ở Hà Nội lâu lắm rồi.
Và câu chuyện quan tâm nhất hôm nay là chuyện chính trị xung quanh đại hội Đảng XII. Thầy nói chuyện chính trị, chuyện đất nước với quan niệm cởi mở và tiến bộ, không có dấu hiệu của sự già nua. Giờ thầy đọc mạng nhiều, thông tin cũng nhiều. Nhờ đó mà thầy không thiếu thông tin. Nhờ đó mà thầy luôn nắm bắt sự vận động của xã hội đầy biến động hôm nay.
*
Vâng, ngày hôm nay tôi gặp lại Thầy tôi- nhà giáo ưu tú Nguyễn Kim Thư. Và khi viết những dòng này tôi lại nhớ lời nhận xét của Thầy: chữ em mảnh khảnh như con người em. Đó là dịp thầy chữa những bài văn hồi chuẩn bị thi đại học. Và nhớ những con điểm mười thầy thường cho khi phát biểu miệng. Thế mà đã mấy thập niên, giờ cánh tay thầy đã mỏi ít nhiều do thoái hóa khớp, còn trò bàn tay ít khi dùng bút viết chủ yếu làm việc trên phím chữ, công việc có gắn bó nhiều với lĩnh vực giáo dục, đào tạo, cũng có thể gọi là chức nghiệp của ông đồ.
Thời gian trôi nhanh, đến giờ trò phải chia tay thầy. Thầy tiễn trò xuống tận tầng hầm chung cư. Trời lại mưa, cơn mưa ngày lạnh lịch sử của miền Bắc, đáng nhớ. Tạm biệt thầy, mong thầy khỏe mạnh. Từ nay về sau, chắc lớp chúng em sẽ dành nhiều dịp hơn đến thăm thầy.
Khi chúng ta lớn lên, chúng ta trưởng thành, một "nghịch lý" phải chấp nhận là cha mẹ và thầy cô ta sẽ già đi. Đó là một sự thật không thể khác, dù đôi khi lòng chúng ta còn đó chút tiếc nuối với những năm tháng đã trôi qua.
HN, 27/01/2016
P.X.H





Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2016

NGÀY LẠNH NHỚ BUỔI NỒNG ẤM THUỞ SINH VIÊN



Ai còn nhớ mùa đông xưa Hà Nội
Ngô nướng Mễ Trì, trà đạo Thanh Xuân
Cơm tập thể, giường ký túc
Nửa đêm xì xụp mì tôm
Đời sinh viên ôi những nét hồn
Đi qua cái đói gắng ôn tập bài
Đôi khi cuộc rượu lai rai
Kể bao là chuyện đan cài ước mơ
*
Cuộc đời không đẹp như thơ
Có chăng tuổi trẻ cuộc cờ còn son
Tháng năm những mất những còn
Tóc xanh điểm bạc, xanh non chín dần




HN, 24/1/2016

LẠNH


Ôi lạnh quá sao mà chịu nổi
Mùa đông nay Hà Nội lạnh bất thường
Eo ơi, ngại bước ra đường
Nhìn qua ô cửa, thấy thương phận người
HN, 24/1/2016
A. Thầy tu đạo thần tiên
B. Thầy đã đắc đạo
...
A. Thầy đắc đạo, trò cũng sắp thành đạo/Đạo trò đi, đạo thầy về!!!

P/s. Câu nghĩ ra nhân chát với anh bạn đồng môn về Thầy Bùi Thanh Quất

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016

VÔ ĐỀ


Ngày cuối tháng
Tin mừng mà lo
Chẳng gì tròn vo
Nhỏ, to cũng chuyện
*
Xuân rồi sẽ đến
Phải chờ đông tàn
Vượt trùng gian nan
Núi luôn trước mặt
*
Đời muôn ngả rẽ
Rủi, may, dữ, lành
Ai mà biết trước
Để mà thắng phanh
*
Thôi cứ bước đi
Vui rồi sẽ được
Lộc duyên tuỳ phước
Cố gắng ở mình
*
Đời chẳng là hoa
Vẫn màu hy vọng
Hãy yêu cuộc sống
Tự trái tim mình
Trên đầu có Phật
Hào quang lung linh

HN, 30/11/2015

Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2016

Người xứ Nghệ

"...Người Nghệ đã gần là dễ mến. Kết bạn muôn nơi, thân thiết tự hào. Trong gian khó, bền gan khí phách. Trong nhọc nhằn cay đắng vẫn vươn lên..."

 
Ta lớn lên nơi khúc ruột miền Trung
Thân thể ta được chưng cất từ hương biển, gió Lào
Sự cứng cỏi của ta có mưa giông, nắng lửa
Người Nghệ ta trưởng thành trong gian lao
 
Những cô gái da nâu, mắt dâng màu hi vọng
Những chàng trai giọng ồm, hồn nghệ sĩ yêu đời
Đi muôn phương, tìm kiếm những chân trời
Vị mặn quê hương theo từng con đường ta rong ruổi
 
Dẫu người Nghệ già hay người Nghệ trẻ
Tha hương nghe tiếng dễ chân tình
Sống gần nhau không thể làm thinh
Không giúp nhau tự thấy lòng hổ thẹn
 
Người Nghệ đã gần là dễ mến
Kết bạn muôn nơi, thân thiết tự hào
Trong gian khó, bền gan khí phách
Trong nhọc nhằn cay đắng vẫn vươn lên
 
Biết trưởng thành từ quê nghèo không dễ
Làm ăn xa thường chắt bóp kiệm cần
Nhưng rộng lòng tiếp đãi người thân
Sống tử tế ân cần cùng bè bạn
 
Em –những cô gái xinh người xứ Nghệ
Anh – những chàng trai đất Nghệ tuổi xuân thì
Vì chữ “mưu sinh” ta phải ra đi
Mà lòng trăn trở hướng về đất Mẹ
 
Dẫu xa quê lâu vẫn không quên gốc rễ
Nét Nghệ yêu thương tha thiết giữ gìn
Khó khăn chẳng trách phận mình
Vượt lên thử thách, định hình tương lai
 
Tác giả: Phạm Thạch Hoàng
http://songlamplus.vn/news/tho-nghe/tho-nghe--nguoi-xu-nghe-9045-246-189.html

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

NHÂN LOẠI NGHĨ SAO NẾU CÓ MỘT THỨ CÔNG NGHỆ GHÉP ĐẦU

Nghe tin BV Việt Đức tìm người sẵn sàng ghép đầu mà cảm thấy rờn rợn. 
Rồi sẽ có kẻ xin đầu, có kẻ cho đầu và mọc ra những kẻ săn đầu (Hình như có phim Head hunter).
Chuyên mấy hôm trước nghe từ nước Nga mà nay không xa xôi đâu giữa thủ đô nước Việt. 
Sự phát triển của khoa học sẽ còn đưa con người tới những miền cao xa, nhưng tiềm ẩn trong đó cái gì đó "vô nhân đạo"! 
Con người không là cỗ máy những đôi khi bị tháo lắp như các chi tiết máy
Sự tồn tại của một thể xác toàn vẹn có ý nghĩa gì!
Linh hồn trú ngụ nơi đâu.
Hành vi buôn báng nội tạng, bắt cắp ở đâu đó đã là một mối nguy hiểm cho xã hội. Cắp để bán, mổ bán nội tạng để kiếm lời! Bao người nhắm mặt đưa chân, bao người oan khiên bởi lòng tham vô hạn độ của những kẻ vô nhân tính.
Có đồng tiền người ta có thể làm điều chưa từng có thể, thậm chí nghĩ đến đã thấy kinh.
Trong KTTT khi kẻ có tiền có thể tước đoạt mạng sống của người khác.
Sự tồn tại con người cũng bèo bọt và ảo ảnh làm sao.
Trong KTTT, hình như không ít người có cơ hội mua sự sống cho mình.
Sẽ ra sao nếu có một thứ công nghệ ghép đầu người trở nên phổ biến trong xã hội.
Đó phải chăng là hệ quả của sự phát triển khoa học ngày càng hiện đại.
Không ai trách khoa học, khi bắt đầu từ những ý tưởng lành mạnh phục vụ cho con người. Nhưng sẽ thật quan ngại, khi những thành quả khoa học bị lợi dụng để phục vụ cho những tham vọng không cùng của con người.
Tự dưng nẩy lên mấy câu thơ:
"Khoa học càng tiến lên
Con người như chững lại
Khoa học càng đi mãi
Con người tự xa mình
Ôi con người Vĩ đại
Ôi con người Thần kinh"
Con người từ đâu đến, đi đến đâu và về đâu-câu hỏi triết học muôn đời nay nhân loại tìm hoài câu trả lời, vẫn sẽ còn đó đến muôn sau.
HN 11/1/2015

Paxuho
-----------------
Bệnh viện Việt Đức tìm người sẵn sàng ghép đầu
12/01/2016 12:47 GMT+7
TTO - Thông tin đặc biệt này được ông Trịnh Hồng Sơn, PGĐ Bệnh viện Việt Đức cho biết tại buổi sinh hoạt khoa học sáng nay, 12-1.

Theo ông Sơn, hiện tại Mỹ và Italy đã có những ê kíp thầy thuốc chuẩn bị hoàn tất về kỹ thuật ghép đầu, chỉ chờ chế tác xong con dao đặc biệt trước ghi tiến hành ghép đầu chính thức vào 2017. VN cũng đang rất mong đợi thực hiện kỹ thuật này.
Ngay thời điểm này, ông Sơn cho biết đang tìm những người bị liệt toàn thân nhưng não bộ hoàn toàn minh mẫn để có thể tham gia các ca ghép. Các bộ não còn minh mẫn này sẽ được ghép với thân của người chết não.
Nếu có người ghép và khi thế giới đã tiến hành ghép đầu người, ông Sơn cho biết về mặt khoa học, việc mời cả ê kíp thầy thuốc quốc tế tới thực hiện ca ghép là hoàn toàn có thể.
Cũng theo ông Sơn, hiện tại các nhà khoa học quốc tế đã ghép thực nghiệm được đầu chuột, với con người thì chỉ có thể ghép khi kỹ thuật đã hoàn hảo. Ông Sơn cũng cho rằng các ê kíp thầy thuốc quốc tế (nhóm cao nhất có tới 150 người/ê kíp) đã thực nghiệm kỹ thuật này trong vòng 2 năm. Điểm khó khăn của kỹ thuật là trao đổi oxy cho bộ não trong thời gian chuyển phần đầu sang người được ghép.
* Cùng ngày, ông Nguyễn Hoàng Phúc, PGĐ Trung tâm quốc gia điều phối quốc gia về hiến ghép mô tạng và bộ phận cơ thể người cho biết hiện trên mạng xã hội xuất hiện một địa chỉ Facebook có tên là “Tổ chức hiến tặng nội tạng Việt Nam”.
Địa chỉ này đã có gần 1.000 người like và đang đưa nhiều thông tin về việc đăng ký hiến tạng như cách đăng ký hiến tặng mô tạng, trên phần bình luận của mỗi lần cập nhật thông tin, có rất nhiều người trao đổi về chuyện cần bán thận, cần mua thận nhóm máu A, O, hay hỏi mua lá gan…
Theo ông Phúc, hiện Trung tâm quốc gia điều phối hiến ghép mô tạng và cơ thể người chưa tiếp xúc với bất kỳ người nào từ Tổ chức hiến tặng nội tạng Việt Nam. Tổ chức này cũng không cung cấp dữ liệu người đăng ký hiến mô tạng cho trung tâm, nên ông không biết các thông tin người hiến sẽ được chuyển đi đâu.

Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016

Thơ Nghệ: Yêu cùng giọng Nghệ

(Songlamplus.vn) - Tiếng quê hương muôn đời đã thế/Một tiếng thân thương bao nốt nhạc lòng/ Âm nghe nặng nặng, líu lo như chim/Em thương thì chịu vậy, yêu cùng tiếng anh.

 
Chi, mô, răng, rứa... lời đầu miệng
Nỏ, hẹ, ê, hầy... tiếng đầu môi
Giọng Nghệ đó, nghe chút nhọc nhằn
Chỉ có người Nghệ mới hiểu nhau cùng tiếng ấy
 
Buổi quen nhau cứ hỏi hoài điều anh nói
Cứ như hai người đến từ hai thế giới
Bạn bè hỏi sao không đổi giọng
Cho dễ nghe giao tiếp với muôn người
Đôi khi chỉ biết gãi đầu cười
Ngập ngừng lắm, nói sao cho dễ hiểu
 
Cái giọng ấy biết mần răng thay đổi
Thuở cha sinh mẹ nở đã ri rồi
Có chăng hỏi đất, hỏi trời
Mần răng lại rứa giọng người quê tôi
 
Tiếng quê hương muôn đời đã thế
Một tiếng thân thương bao nốt nhạc lòng
Âm nghe nặng nặng, líu lo như chim
Em thương thì chịu vậy, yêu cùng tiếng anh.
 
Tác giả: Phạm Thạch Hoàng (Songlamplus.vn)