Đoàn chúng tôi thăm nhà tù Sơn la
Mang những bó hương viếng hồn người chiến sĩ
Nơi bêu đầu anh Đàm Văn Lý
Nơi Tô Hiệu hy sinh đào mãi ngát hương
Nhà tù cao dày như lô cốt
Bên song sắt đặc bốt gác đêm ngày
Chính tại nơi đây
Đã hun đúc bao ngọn lửa
Sáng mãi non cao
Hào khí vút trời xanh
Chí của các Anh
Dời non lấp biển
Hầm cọp kia không khuôn nỗi trái tim người
Những muỗi rừng dày đặc mười mươi
Không thiêu đốt được chí khí người cách mạng
Sống, đấu tranh vì non sông xán lạn
Có huy hoàng nào mà không nếm trải khổ đau
Chúng tôi bỗng thấy mình bé nhỏ
Không phải vì tường xám xịt đọa đày
Mà vì nơi đây đã vun chí cao dày
Gương sáng trung kiên muôn đời còn soi tỏ
Vết tích còn đó
Mãi với nhân gian
Đời cách mạng gian nan
Mà lòng luôn cứ ngập tràn niềm tin
Tôi lặng lẽ cúi đầu
Phút suy tưởng về Đài Độc Lập
Có viên gạch nhà tù sơn La rớm máu
Có trái tim anh Lò Văn Giá hy sinh
Rời Sơn La lòng ai cũng đinh ninh
Có một nơi như thế trên quê mình Việt Nam.
Sơn La- Hà Nội 7.2009