Paxuho

Có một miền minh triết nhưng rất xa...!

Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2015

THIÊN THẦN ĐÃ ĐÓN EM ĐI

Em bé Syria
Theo cha mẹ đi tìm miền đất hứa
Khi đất nước chìm trong máu lửa
Lương dân em ai cũng khao khát một chân trời
*
Gia đình em đi qua đại dưong
Gió dập sóng vùi những ước mơ chết lặng
Những cánh tay chới với chìm dần trong hoảng loạn
Chẳng ai thể cứu em khỏi nanh vuốt tử thần
*
Cha mẹ em bỏ lại sau lưng em một chân trời
Tìm hạnh phúc thực hư đâu chưa rõ
Cuộc sống mới bên kia bờ vẫn là ảo vọng
Mà tính mạng treo trên đầu ngọn sóng
Đất hứa nơi đâu đi mãi chẳng tới bờ
Đất hứa là đâu trong tầm nghĩ của trẻ thơ

*
Em thơ đi đâu em về đâu
Thiên thần gẫy cánh nơi bờ sâu nước người
Hồn em thoát xác về đâu
Mà thân để lại niềm đau trên đời
*
Em chết rồi đừng oán hận nhé em thơ
Cha mẹ em đã không còn chọn lựa
Giá như tổ quốc em không chìm trong lửa đạn
Thì em vẫn bình yên viết mơ ước cuộc đời
*
Nhưng em đã đến và mãi em còn ở đó
Trong nỗi ám ảnh của nhân loại
Em đã cập bến và mãi còn ở lại
Để nỗi nhớ thương khắc khoải phía quê hương

Hãy ngủ đi em trên bãi cát đợi bình minh
Với đôi cánh của người hoạ sĩ tặng mình
Em sẽ bay trên chốn thiên đàng linh diệu
Chúa sẽ đón em thức dậy
Trong hào quang thánh thiện của Người!



HN, 04/9/2015
P.T.H