CON VUA, PHẬN DÂN
(Tản mạn nhân chuyện lùm xùm ở Bộ THƯƠNG )
(Tản mạn nhân chuyện lùm xùm ở Bộ THƯƠNG )
Dân gian thường nói: - con vua thì lại làm vua, con sãi ở chùa thì quét lá đa.
Làm vua thì sướng.
Quét lá đa thì sung sướng nỗi gì.
Thảo nào nhiều vị "bất chấp" bố trí con e mình vào những chức vụ to cho dù những người này còn trẻ mang đô ly và trãi nghiệm thực tiễn chưa hề có.
Giờ nghe nói nhiều vụ trưởng 8x...trẻ măng ở tầm chức vụ nhớn, ở trọng trách to!
Dân tình thường xuýt xoa về những trường hợp như vậy, như là những điển hình của người thành đạt sớm.
Họ thực giỏi vậy sao ta!
Hay họ cháu ông nọ con bà kia.
Tổng kết lại, phần nhiều là xuất thân CCCCC. 5C!
Ừ thì ngôi cao ắt phải con vua, cháu chúa, vương tử, công tôn...mới được truyền nối, làm chuyện trị quốc, an dân!
Họ nghiễm nhiên là những ông "vua con".
Ngôi cao thường hiểu là bổng lộc nhiều. Ngôi cao thì mọi thứ cũng cao.
Bổng lộc không phải trên trời ban xuống, chẳng phải dưới đất chui lên mà được đưa đến từ thuế của nhân dân! Dân biết phận, cứ thế mà làm lụng, cung tiến những ông Vua!
Dân thấp cổ bé họng sao đòi soái ngôi cao! Mà đòi có lợi lộc!
Dân ngậm ngùi và dân mãi cứ ngâm nga:
Con vua thì lại làm vua..(...)..con vua thất thế lại ra quét chùa. Nhưng khổ nỗi, con vua đâu có thất thế mà phải ra quét chùa!
Chùa mãi giành cho Dân.
Cung vàng, điện ngọc, lầu son gác tía đâu có thuộc về Dân.
Dân chăm bẫm cày cuốc, nai lưng mà làm ăn, an ủi mình: quan nhất thời, dân (mới là) vạn đại.
Đến bao giờ vua quan "biết"làm công bộc của dân.
Ôi, thân phận Nhân dân!
Làm vua thì sướng.
Quét lá đa thì sung sướng nỗi gì.
Thảo nào nhiều vị "bất chấp" bố trí con e mình vào những chức vụ to cho dù những người này còn trẻ mang đô ly và trãi nghiệm thực tiễn chưa hề có.
Giờ nghe nói nhiều vụ trưởng 8x...trẻ măng ở tầm chức vụ nhớn, ở trọng trách to!
Dân tình thường xuýt xoa về những trường hợp như vậy, như là những điển hình của người thành đạt sớm.
Họ thực giỏi vậy sao ta!
Hay họ cháu ông nọ con bà kia.
Tổng kết lại, phần nhiều là xuất thân CCCCC. 5C!
Ừ thì ngôi cao ắt phải con vua, cháu chúa, vương tử, công tôn...mới được truyền nối, làm chuyện trị quốc, an dân!
Họ nghiễm nhiên là những ông "vua con".
Ngôi cao thường hiểu là bổng lộc nhiều. Ngôi cao thì mọi thứ cũng cao.
Bổng lộc không phải trên trời ban xuống, chẳng phải dưới đất chui lên mà được đưa đến từ thuế của nhân dân! Dân biết phận, cứ thế mà làm lụng, cung tiến những ông Vua!
Dân thấp cổ bé họng sao đòi soái ngôi cao! Mà đòi có lợi lộc!
Dân ngậm ngùi và dân mãi cứ ngâm nga:
Con vua thì lại làm vua..(...)..con vua thất thế lại ra quét chùa. Nhưng khổ nỗi, con vua đâu có thất thế mà phải ra quét chùa!
Chùa mãi giành cho Dân.
Cung vàng, điện ngọc, lầu son gác tía đâu có thuộc về Dân.
Dân chăm bẫm cày cuốc, nai lưng mà làm ăn, an ủi mình: quan nhất thời, dân (mới là) vạn đại.
Đến bao giờ vua quan "biết"làm công bộc của dân.
Ôi, thân phận Nhân dân!