Paxuho

Có một miền minh triết nhưng rất xa...!

Thứ Tư, 2 tháng 12, 2015

STT cuối ngày: HOA VÀ NGƯỜI

Nhớ lần nào đó đi qua Hồ Tây thấy vườn hoa đẹp chưa kịp ngắm. Nhớ lần đi đường mòn Hồ Chí Minh năm ngoái, ngồi trên xe ngắm lướt qua cánh đồng hoa hướng dương rồi trầm trồ, muốn chụp một phô mà không tiện xuống đường cũng thấy tiếc. 
Mấy hôm nay đọc báo thấy con người đối xử với "hoa thô" bạo quá, có chút suy nghĩ và tự hỏi: văn hóa của chúng ta cứ như thế này ư ! 
Cây hoa mà biết nói chắc nó cũng cong cớn lên mà nói rằng: anh, chị sao đành đối xứ với cái đẹp thế được chứ. Trông anh chị cũng lịch sự thế kia mà! 

Có bông chắc mệt mỏi hơn, van lơn: xin anh chị, thương cho chúng em nhờ. Chúng em sinh ra trên đời cũng để làm đẹp cho cuộc sống của anh chị mà thôi.
TRÁCH AI SAO NỠ VÔ TÌNH VỚI HOA
Mấy hôm nay mùa đông
Hoa muôn màu khoe sắc
Hoa tinh khôi chừng mực
Hoa đón người tới thăm
"Tam giác mạch" hội mùa
Nơi Hà Giang sơn cước
Hoa hướng dương rực rỡ
Thắm quê hương Nghĩa Đàn
Có ai vui niềm yêu
Lại vô tình dẫm đạp
Có ai yêu cái đẹp
Mà cố tình phá đi
Nỡ lòng nào làm thế
Ngắt cánh hoa xuân thì
Ai ơi sao lại nỡ
Phụ công người vun trồng
Những cánh hoa ngày đông
Ấm lên đất trời rộng
Hoa bên người chung sống
Nồng nàn tình yêu thương
Dù là hoa Tây Hồ
Hay hoa miền Tây xứ Nghệ
Hoa nơi nào cũng thế
Dịu dàng và đáng yêu
Dẫm lên hoa sao đành
Ngắt bông, cành sao nỡ
Hãy để từng hơi thở
Nồng nàn cùng hương hoa
HN, 02/12/2015