(Songlamplus.vn) - Xứ Nghệ, một mảnh đất chịu nhiều khắc nghiệt của thời tiết. Mùa hè với cái gió lào như thiêu như đốt, mùa đông thì lạnh cắt da cắt thịt, chắc cũng bởi vậy mà những người con xa quê luôn đau đáu một nỗi niềm nhớ thương về quê hương. Bài thơ "Xứ Nghệ" được tác giả Phạm Thạch Hoàng sáng tác là một bài thơ mang đâm nỗi niềm da diết ấy.
Đất nước bốn nghìn năm dâu bể
Xứ Nghệ nốt son nối giữa hai miền
Xứ Nghệ không phải là dấu huyền
Xứ Nghệ là dấu nặng
Nặng mà sâu lắng
Nặng chuỗi ân tình
Xứ nghệ bên đông là bể
Bên tây là rừng
Sóng và gió vỗ về nhau quyện vào đất nghệ
Sao mà thương thế
Người ơi
Xứ Nghệ đất cằn sỏi đá
Mà sản sinh nên những tài hoa
Người yêu đất đất làm nên quả ngọt
Đất nợ người nên đất cứ sinh sôi
Sông vẫn trôi hàng ngàn năm lịch sử
Chở nỗi niềm quá khứ tới tương lai
Người nghệ ra đi trên những chặng đường dài
Lòng đằng đẳng thương hoài xứ mẹ
Những câu hát điệu hò xứ Nghệ
Có gì ngọt lành hơn thế
Ấm áp lòng, thổn thức con tim
Xa xôi người lại tìm về
Lắng hồn trên những triền đê ban chiều
Càng xa càng đỏ niềm yêu
Bao nhiêu kỷ niệm vẫn neo nỗi lòng
Sáng nay một sáng mùa xuân
Nỗi nhớ Xứ Nghệ bần thần lòng con!
Xứ Nghệ nốt son nối giữa hai miền
Xứ Nghệ không phải là dấu huyền
Xứ Nghệ là dấu nặng
Nặng mà sâu lắng
Nặng chuỗi ân tình
Xứ nghệ bên đông là bể
Bên tây là rừng
Sóng và gió vỗ về nhau quyện vào đất nghệ
Sao mà thương thế
Người ơi
Xứ Nghệ đất cằn sỏi đá
Mà sản sinh nên những tài hoa
Người yêu đất đất làm nên quả ngọt
Đất nợ người nên đất cứ sinh sôi
Sông vẫn trôi hàng ngàn năm lịch sử
Chở nỗi niềm quá khứ tới tương lai
Người nghệ ra đi trên những chặng đường dài
Lòng đằng đẳng thương hoài xứ mẹ
Những câu hát điệu hò xứ Nghệ
Có gì ngọt lành hơn thế
Ấm áp lòng, thổn thức con tim
Xa xôi người lại tìm về
Lắng hồn trên những triền đê ban chiều
Càng xa càng đỏ niềm yêu
Bao nhiêu kỷ niệm vẫn neo nỗi lòng
Sáng nay một sáng mùa xuân
Nỗi nhớ Xứ Nghệ bần thần lòng con!
Tác giả: Phạm Thạch Hoàng