TỰ TÌNH
Những nỗi buồn không
nhỏ
Xâm chiếm tâm hồn
ta
Cách tốt nhất sẽ
là
Gửi nỗi buồn cho
gió
Gửi niềm mong cho
mây
Người đó và tôi
đây
Xa gần như mây
gió
Những nỗi niềm ai
tỏ
Có lòng mình mới
hay
Trời vốn rộng đất
dày
Mong manh là nhân
thế
Để hiểu người
không dễ
Để vui đời khó
thay
Thành đạt và đủ
đầy
Luôn là bài toán
khó
Gửi niềm mong cho
gió
Gửi nỗi buồn hóa
mây
Sẽ còn lại mình
đây
Một phương trời
tự hát!
Thành công ở phía
trước
Chân bước đầy
nghĩ suy
Đôi khi một bát
mỳ
Đã thấy mình no
đủ