Paxuho

Có một miền minh triết nhưng rất xa...!

Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016

NÊN NHÂN RỘNG CÁC KHUÔN VIÊN THỂ DỤC

Nhờ các thiết bị thể dục thô sơ ở khuôn viên mà các cụ tập thể dục rất hào hứng. Nếu có nhiều khuôn viên như thế này, chắc phong trào toàn dân tập thể dục sẽ phát triển mạnh.
Chính sách thiết thực là ở đây chứ ở đâu!!!
P/S. Chụp tại khuôn viên thuộc phường Phúc Đồng, Long Biên, Hà Nội.

CẢNH ĐẸP VÂN LONG SẼ ĐI VÀO ĐIỆN ẢNH THẾ GIỚI

Tin đoàn làm phim Kong: Skull Island (còn có tên khác là Titan) của Mỹ chính thức quay tại đầm Vân Long – Ninh Bình vào ngày 9/3/2016 tới đây làm nức lòng người dân Gia Viễn nói riêng, Ninh Bình nói chung, dâng lên niềm tự hào không nhỏ về một vùng đất bấy lâu nổi tiếng với những thắng cảnh du lịch trên nền thiên nhiên ưu đãi và nhiều di tích lịch sử gắn liền với các Triều đại Đinh Lê vàng bóng một thời. 
Tuy nhiên, với điều kiện hiện thời, Đoàn làm phim chưa thể thực hiện ngay các cảnh quay mà cần có sự chuẩn bị công phu về các công trình phụ trợ. Dự kiện 10 ngày tới, mọi việc sẽ xong. 
Vậy là, những hình ảnh đẹp, độc đáo nơi đây như đầm phá lau lách, núi Mèo Cào,...sẽ đi vào những thước phim đầy sống động của bộ phim bom tấn của được sản xuất bởi kinh đô điện ảnh Hollywood lẫy lừng. Chắc chắn, sau sự kiện này, Gia Viễn- Ninh Bình lại càng thu hút nhiều thêm du khách muôn phương, có cơ hội mở ra một trang mới về du lịch sinh thái. Điều cần thiết là Gia Viễn sẽ phải lại làm cho Vân Long bật nổi lên, đáng "sinh thái" để còn có cái mà tự hào và khai thác sinh lợi lâu dài.
Nguyên tắc sinh thái là giữ được nguyên trạng càng nhiều càng tốt, vấn đề là tạo được một hệ thống dịch vụ phù hợp với cảnh quan, đảm bảo chất lượng môi trường và thực hiện tốt khâu quảng bá hình ảnh. Để đạt hiệu quả đó không cách nào hơn là làm du lịch một cách bài bản, hiểu biết, tránh chộp giật. Tránh kiểu một số công trình du lịch tâm linh mọc lên gần đây, lúc đầu thì háo hức nhưng càng về sau "người đến, lòng đi những hững hờ" !. 
Tôi đã có dịp đến nhiều vùng đầm phá, nhưng đi thuyền trên đầm Vân Long mà ngắm nhìn phong cảnh sông nước, núi non, hang động gợi lên trong tôi một cám giác khác lạ. Khung cảnh làm tôi liên tưởng tới những một bức tranh thủy mặc sắc màu xưa mà sinh động, nguyên thủy hoang sơ và bí ẩn đầy sức lôi cuốn. Hình như có một khu rừng cổ tích giăng đón chờ ta khi đến với nơi này. 
Mọi người ai chưa đi, hãy một lần đặt chân đến Vân Long. Đến để khám phám phá sơn thủy đầm phá, ngủ nhà vườn giữa chốn đồng quê và ăn cơm cháy thịt dê- đặc sản độc đáo của đất Ninh Bình. 
HN 26/2/2016. P.T.H

Kết quả hình ảnh cho Cảnh đẹp Vân Long
Vân Long (Gia Vân, Gia Viễn, Ninh Bình). Ảnh Internet
Kết quả hình ảnh cho Cảnh đẹp Vân Long
Thêm chú thích
Kết quả hình ảnh cho Cảnh đẹp Vân Long
Vân Long
Kết quả hình ảnh cho Cảnh đẹp Vân Long
Vân Long



Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

EM THIÊN THẦN GẪY CÁNH NƠI BỜ BIỂN XỨ NGƯỜI


Em bé Syria
Theo cha mẹ đi tìm miền đất hứa
Khi đất nước chìm trong máu lửa
Lương dân em ai cũng khao khát một chân trời
*
Gia đình em đi qua đại dưong
Gió dập sóng vùi những ước mơ chết lặng
Những cánh tay chới với chìm dần trong hoảng loạn
Chẳng ai thể cứu em khỏi nanh vuốt tử thần
*
Cha mẹ em bỏ lại sau lưng em một chân trời
Tìm hạnh phúc thực hư đâu chưa rõ
Cuộc sống mới bên kia bờ vẫn là ảo vọng
Mà tính mạng treo trên đầu ngọn sóng
Đất hứa nơi đâu đi mãi chẳng tới bờ
Đất hứa là đâu trong tầm nghĩ của trẻ thơ

*
Em thơ đi đâu em về đâu
Thiên thần gẫy cánh nơi bờ sâu nước người
Hồn em thoát xác về đâu
Mà thân để lại niềm đau trên đời
*
Em chết rồi đừng oán hận nhé em thơ
Cha mẹ em đã không còn chọn lựa
Giá như tổ quốc em không chìm trong lửa đạn
Thì em vẫn bình yên viết mơ ước cuộc đời
*
Nhưng em đã đến và mãi em còn ở đó
Trong nỗi ám ảnh của nhân loại
Em đã cập bến và mãi còn ở lại
Để nỗi nhớ thương khắc khoải phía quê hương

Hãy ngủ đi em trên bãi cát đợi bình minh
Với đôi cánh của người hoạ sĩ tặng mình
Em sẽ bay trên chốn thiên đàng linh diệu
Chúa sẽ đón em thức dậy
Trong hào quang thánh thiện của Người!



HN, 04/9/2015

Cậu bé bên bờ biển (Câu chuyện của Khủng hoảng Syria)
"Em nằm đó biển xanh sóng vỗ
Đích đến gang tấc mà em phải lìa đời
Em hóa thiên thần về với Chúa/
Người dân nước em vẫn mù mịt giữa trùng khơi" 
(Phạm Thạch Hoàng, 2015)

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

TẶC HỘI


Không có dịp đi đến tận từng lễ hội, nhưng xem qua mạng nhiều lễ hội gần đây như lễ hội Phết (Hiền Quan, Phú Thọ) thấy mà hãi.
Văn hóa của lễ hội sẽ bền vững mãi mãi như thế này ư!
Có lẽ với các kiểu lễ hội này nên gọi là "TẶC" HỘI!

Tản mạn ngày Thơ

Cờ Thơ Văn Miếu, Xuân 2016
Hội thơ Rằm Nguyên Tiêu Văn miếu năm nay hai thầy trò hẹn nhau đi rồi lại nhỡ! Có lẽ mình vẫn là kẻ ngoại đạo văn chương, hay văn chương không phải là duyên nghiệp của mình nên hấp lực không đủ mạnh để mình náo nhiệt tới tham dự một sân chơi văn chương lớn như vậy. Mình cũng làm thơ thì cũng ti toe thơ vườn, làm văn thì cũng là tạp văn. Nhưng từ lâu, văn chương là một phần hồn của cuộc sống của mình. Trong những thời đoạn khó khăn, đôi khi đọc áng văn, câu thơ mỹ lệ cũng rung cảm và cảm thấy tinh thần cân bằng hơn. 
Quan sát đời sống văn chương, trong xu thế tự do sáng tác, in ấn và xuất bản "phi giấy phép" thời nay, tác phẩm văn, thơ như lá rụng vườn nhà. Người người có thể là nhà thơ nghiệp dư. Có thể viết blog. Có tiền là có thể in thơ. Có tiền có thể in hồi ký. Chắc hẳn, rồi một ngày hậu thế nhóm lại, ngoài những kiệt tác, còn nữa có lẽ cũng theo bụi thời gian vào cõi ta bà. 
Nhưng cho dù chất lượng sáng tạo như thế nào thì trong mỗi thời đoạn lịch sử, nhân loại không thể thiếu sáng tạo văn chương, nhân loại còn, văn chương sẽ còn. Đồ rằng, nếu có những nền văn minh khác ngoài trái đất đi chăng nữa thì thi ca, nhạc, họa, sáng tạo khoa học ắt vẫn là nhu cầu vĩnh hằng của các nền văn minh.
HN, 22/2/2016

Thứ Năm, 18 tháng 2, 2016

Vang danh Sông Lam

Người xứ Nghệ tự hào có Sông Lam. Sông Lam nhân lên niềm tự hào xứ Nghệ. Dòng sông nặng mình chuyên chở. Đội bóng khí thế vang lừng

 
“Có một dòng sông chảy tới vô cùng”
Dòng sông Lam xứ Nghệ
Đi cùng dâu bể, quê hương
 
Có một đội bóng mang tên dòng sông
Sức mạnh ngầm của nước
Nuôi lớn những tinh binh
Tham gia vô số các đội hình chiến đấu
 
Các anh đến từ những vùng quê xứ Nghệ
Lớn lên từ khoai sắn đồng làng
Những con em nông dân làm nên bao chiến thắng vẻ vang
Ghi tên mình vào thành công trên từng mùa giải
Những bước chân dồn trên sân cỏ
Những bước chân chăm chú ghi bàn
Những bàn chân đối mặt những bàn chân
 
Và có trùng điệp các fan Sông Lam
Sắc áo, màu cờ, đợi chờ, hi vọng
Hát lên câu hát hò reo
Vang lên những lời hô như lời hịch
Sông Lam: Chiến thắng!
Sông Lam: Hết mình
Sông Lam: Quang vinh
 
Người xứ Nghệ tự hào có Sông Lam
Sông Lam nhân lên niềm tự hào xứ Nghệ
Dòng sông nặng mình chuyên chở
Đội bóng khí thế vang lừng
 
Ôi, Sông Lam thương mến
Ôi Sông Lam tự hào
Nước Sông Lam chảy mãi
Tình Sông Lam dạt dào
 
Tác giả: Phạm Thạch Hoàng
http://songlamplus.vn/news/tho-nghe/tho-nghe--vang-danh-song-lam-9552-246-189.html

GIẤC MƠ XA ĐÃ HÓA GẦN

(Tặng các tuyển thủ Futsal Việt Nam)
Giấc mơ xa đã hóa gần Ôi yêu biết mấy những bàn chân Mùa xuân ra trận thơm chiến thắng Quả bóng bay lên sắc hương xuân * Ta thường thở than về bóng đá Nước nhà vốn yếu thể thao vua Nay thỏa sức vui, vui biết mấy Tự hào thương mến lại dâng đầy * Giữa nắng hồn xuân say ước mơ Đường đến World Cup chẳng xa mờ Sắc áo màu cờ xây hi vọng Thỏa lòng mong ước với trông chờ * Chúc các anh vững đôi chân Vào trận xông pha, những xuất thần Bàn chân điêu luyện tung sân cỏ Tinh thần dân tộc tựa mùa xuân Hà Nội, 18/2/2016 Phạm Thạch Hoàng

MÙA XUÂN CỦA BÀ

Cụ sưới nắng Xuân


Bà với hai con trai

Với hai cháu Dung, Giang


NỤ CƯỜI BÀ

99 tuổi, ở đỉnh cao ngưỡng thọ
Trăm mùa xuân, còn đó nụ cười xuân
Cháu con mỗi dịp quây quần
Bà như trẻ lại muôn xuân tụ về.



HN, xuân 2016

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

NGHĨ TRONG NGÀY 17 THÁNG 2

Ảnh từ Internet

Ngày mười bảy tháng hai là gì
Thế hệ trẻ chúng tôi nhiều người không biết
Nhưng với tôi, biết rằng đất nước
Không cần thêm những ngày mười bảy tháng hai

Dẫu cho những cờ quạt tung bay
Dẫu cho những tượng đài bóng đổ
Dẫu cho phồn vinh đã trên từng con phố
Thì đâu đó vẫn âm thầm những đắng cay

Nước lớn là nước lớn
Nước nhỏ là nước nhỏ
Những sự khác biệt lớn
Những sự khác nhau nhiều
Nhưng những thân phận đó là độc lập

Hơn một lần chúng con ngậm ngùi về đất nước
Hơn một lần chúng con ngẩng cao đầu tự hào
Và hơn một lần chúng con sục sôi vì biển đảo
Khi những con thuyền ngư dân Việt lao đao

Mười bảy tháng hai ngày chưa rõ ghi trên trang sách
Nhưng một ải biên cương đã khắc cốt trong lòng
Chiến thắng nào chẳng có thương vong
Thất trận nào chẳng đầu rơi máu chảy
Lẽ thường tình cuộc chiến nào cũng vậy

Ta chẳng nuôi hận thù
Nhưng ta yêu sự thật
Sự thật làm cho lãnh đạo gần dân
Sự thật làm cho dân ta sống thật
Sự thật làm nên khác biệt
Sự thật nuôi dưỡng lòng tin

Thưa Tổ quốc, những gì con chưa biết
Thì thế hệ nối dài sẽ biết rõ hơn con
Nhưng với Tổ quốc – lòng con mãi sắt son
Như đã mãi thế từ xa xưa đất nước


Hà Nội, Xuân 2016


Đôi mắt em

Bài thơ viết đã lâu, giờ nó chỉ nằm trong trí nhớ đôi lúc không rõ ràng.
Vừa rồi anh bạn lớp trưởng Đại học cũ có nhắc đến bài thơ này và bảo rằng anh đang liên hoan tổng kết công ty, có tiết mục đọc thơ. Chú nt cho anh bài thơ Đôi mắt ngày xưa. Đang ở ngoài đường, không gửi ngay cho anh được, vì không có bản text. Thôi đầu xuân post lại lên trang cá nhân để chia sẻ về một thời làm thơ 'rất triết lý'.
---------------------


Đôi mắt ơi em muốn nói điều gì
Sâu thẳm thế và huyền diệu thế
Để vắng em ngàn lần anh nhớ
Chỉ ngắm một lần rồi chẳng thể nào quên

Đôi mắt ơi anh chẳng thể gọi tên
Trước cái vô cùng ngôn ngữ đành biến mất
Và trái tim anh đành lòng thú thật
Mắt đẹp, mắt huyền, mắt cuốn hút lòng anh

Nếu đôi mắt là cửa sổ tâm hồn
Thì cửa sổ tâm hồn em là đôi mắt vô giá
Anh chẳng thể mua bằng gia tài hiện có
Chỉ có thể vẽ nên bằng ngôn ngữ của thi ca

Nếu trên trái đất này có một loài hoa
Như mắt em kia sẽ là hoa vĩnh cửu
Nhưng hoa của thế gian sẽ không thể nở
Như mắt em luôn toả sáng trong anh

(Phạm Xuân Hoàng –P.T.H)
Hà Nội, 1999

Thứ Hai, 15 tháng 2, 2016

QUÊ TÔI- XỨ NGHỆ

Tôi muốn viết về quê tôi xứ Nghệ
Nắng gió bão bùng, dâu bể nghìn năm
Xa lòng nhớ nhung mảnh trời trong đất mẹ
Dòng sông, giếng nước ngọt lành mạch nguồn chìm sâu dâng lên tuôn chày
Cây đa, bến cũ dấu hoang sơ nguyên thủy tự thuở vua Hùng.
Tôi đi xa yêu nước mình trong những câu thơ
Ngắm vạn cảnh lòng vẫn tơ vương xứ Nghệ
Những câu hát ân tình quê hương tưới hồn tôi tươi trẻ

Phố thị mấy chục năm rồi mà vẫn giữ nét chân quê
Tôi đi xa và tôi chẳng thể trở về
Để in dấu lên quê góp bàn tay cùng bạn
Khi gian nan nhớ tình mong bao thế hệ
Sau lưng mình là ký ức quê hương
Tuy xa quê vẫn gắn kết mỗi ngày
Với bạn quê, dân quê, với giọng trầm xứ Nghệ
Vẫn gặp gỡ giao lưu với bao tâm hồn tươi trẻ
Từ quê hương mình đang gắng chí vưon xa
Tôi muốn viết về điều sâu thẳm bao la
Hương, hồn, tình, nghĩa quê và những gì cao hơn thế
Chẳng dễ gì tô vẽ quê hương
Chữ nghĩa học bao năm chưa đủ
Tài năng trời không phú
Chỉ có lòng mình là tuôn chảy cùng quê
Đêm nay, giữa thủ đô lung linh ánh điện
Mà cả trời quê đang chiếu rọi ở trong tim
Mảnh trời xanh xanh đến im lìm
Dòng sông quê thao thức về phía biển
Và bạn ơi, tôi thấy lòng mang ân huệ
Của người đất quê tôi sâu thẳm tự ngàn đời
HÀ NỘI, 04.12.09

ẢNH 2006, Chụp cùng bạn nối khố thuở chăn trâu