Bài thơ viết đã lâu, giờ nó chỉ nằm trong trí nhớ đôi lúc không rõ ràng.
Vừa rồi anh bạn lớp trưởng Đại học cũ có nhắc đến bài thơ này và bảo rằng anh đang liên hoan tổng kết công ty, có tiết mục đọc thơ. Chú nt cho anh bài thơ Đôi mắt ngày xưa. Đang ở ngoài đường, không gửi ngay cho anh được, vì không có bản text. Thôi đầu xuân post lại lên trang cá nhân để chia sẻ về một thời làm thơ 'rất triết lý'.
---------------------
Vừa rồi anh bạn lớp trưởng Đại học cũ có nhắc đến bài thơ này và bảo rằng anh đang liên hoan tổng kết công ty, có tiết mục đọc thơ. Chú nt cho anh bài thơ Đôi mắt ngày xưa. Đang ở ngoài đường, không gửi ngay cho anh được, vì không có bản text. Thôi đầu xuân post lại lên trang cá nhân để chia sẻ về một thời làm thơ 'rất triết lý'.
---------------------
Đôi mắt ơi em muốn nói điều gì
Sâu thẳm thế và huyền diệu thế
Để vắng em ngàn lần anh nhớ
Chỉ ngắm một lần rồi chẳng thể nào quên
Đôi mắt ơi anh chẳng thể gọi tên
Trước cái vô cùng ngôn ngữ đành biến mất
Và trái tim anh đành lòng thú thật
Mắt đẹp, mắt huyền, mắt cuốn hút lòng anh
Nếu đôi mắt là cửa sổ tâm hồn
Thì cửa sổ tâm hồn em là đôi mắt vô giá
Anh chẳng thể mua bằng gia tài hiện có
Chỉ có thể vẽ nên bằng ngôn ngữ của thi ca
Nếu trên trái đất này có một loài hoa
Như mắt em kia sẽ là hoa vĩnh cửu
Nhưng hoa của thế gian sẽ không thể nở
Như mắt em luôn toả sáng trong anh
(Phạm Xuân Hoàng –P.T.H)
Sâu thẳm thế và huyền diệu thế
Để vắng em ngàn lần anh nhớ
Chỉ ngắm một lần rồi chẳng thể nào quên
Đôi mắt ơi anh chẳng thể gọi tên
Trước cái vô cùng ngôn ngữ đành biến mất
Và trái tim anh đành lòng thú thật
Mắt đẹp, mắt huyền, mắt cuốn hút lòng anh
Nếu đôi mắt là cửa sổ tâm hồn
Thì cửa sổ tâm hồn em là đôi mắt vô giá
Anh chẳng thể mua bằng gia tài hiện có
Chỉ có thể vẽ nên bằng ngôn ngữ của thi ca
Nếu trên trái đất này có một loài hoa
Như mắt em kia sẽ là hoa vĩnh cửu
Nhưng hoa của thế gian sẽ không thể nở
Như mắt em luôn toả sáng trong anh
(Phạm Xuân Hoàng –P.T.H)
Hà Nội, 1999